Bác T kể cho em đến đấy, lúc đấy ngoài sân có cơn gió to xào xạc. Gió thổi qua chiếc kiệu để ngoài sân, chuông đính xunh quanh kêu leng keng thành tiếng nhẹ nhẹ rải rác. Bác T bảo gió bây giờ khác, em cũng không hiểu khác là khác thế nào, chỉ thấy bác dừng bảo chạy sang nhà lấy điếu bát. Còn lại trong đầu cái mớ chuyện đấy, cho em tiền cũng chả dám ngồi lại, bác T đoạn về nhà, em cũng theo về cho đỡ sợ, bỏ mặc cái kiệu chỏng lọng ngoài đình. Lấy điếu bát trong nhà, vợ bác T mang ra, đứng ngoài cửa nhìn vào, em tưởng đấy là cô Th nhưng có vẻ như không phải vì không có dáng vẻ điên hay có vấn đề. Theo bác T ra lại ngoài đình, bác T chỉ vào cái ao mới xây 2 năm trước bên cạnh cái ao con Dôn chết ngày trước mà nói: “ Khóm tre chặt đi rồi, còn chuyện thế nào, tí tao kể…”