Lũ chuột quấy rầy cậu nhiều hơn tối quạ Chúng chạy sột soạt khắp nơi, và chăm chú nhìn cậu từ những lỗ nhỏ trên tường. Mắt chúng trông như những ánh đèn nhỏ bên bếp lửạ Nhưng Moore quen dần với chúng. Chúng có vẻ thích đùa nghịch hơn là gây hạị Thỉnh thoảng những con chuột dũng cảm nhất chạy lên sàn hay qua lại trên đỉnh những bức tranh. Có lúc Moore chọi sách báo vào chúng khi chúng quấy rầy cậụ Ngay lập tức chúng chạy về những cái lỗ của mình. Và thế là buổi tối diễn ra khá lặng lẽ.
Moore miệt mài học trong nhiều giờ. Và bất ngờ cậu cảm thấy lạ bởi sự im lặng bất chợt. Không có tiếng chuột chạy hay tiếng chút chít, sột soạt. Căn phòng rộng lớn im lặng như một ngôi mộ. Moore nhớ lại tối quạ Cậu nhìn về phía cái ghế bên bếp lửa và rất bất ngờ. ở đấy, trên cái ghế gỗ cao lớn, con chuột hung tợn ấy đang ngồị Nó đang nhìn cậu bằng ánh mắt căm thù.
Không nghĩ ngợi, Moore cầm cuốn sách gần nhất lên và quăng đị Không chính xác, và con chuột không chạỵ Vì thế Moore lại cầm thanh củi lên. Con chuột lại chạy lên sợi dây chuông. Và ngay